Thứ Ba, 28 tháng 1, 2014

Sự nghiệp Do.honza




Sắp ra mắt bạn đọc trong năm 2014:
- Thơ, ca Tiệp khắc (giới thiệu cuộc đời và sự nghiệp 30 nhà thơ nổi tiếng nhất của Tiệp Khắc (CH Séc) kèm theo gần 100 bản dịch thơ của tác giả. Các bài hát được yêu thích, dân ca Tiệp Khắc chọn lọc song ngữ bản gốc và bản dịch lời Việt).
- Tập II: 3 cuộc đời, chuyện Tây-Ta với tên gọi DƯƠNG THẾ
- Tuyển tập: Tình yêu & Cuộc sống với gần 400 bài thơ của Do.honza

Thứ Tư, 2 tháng 10, 2013

Hà Nội trong mưa

Sắp đến ngày Hội trường Trưng Vương 3A (20.10) tôi có ý định thay mặt lớp 10C đọc tặng bài thơ này, các bạn cho LIKE nhé:



Tặng Q+L
(Đọc nhân kỷ niệm 50 năm ngày thành lập trường Trưng Vương 3A, Hà Nội)

Hà Nội mùa này mưa rào ngập phố
Khắp nẻo đường ùn tắc người, xe
Tôi đi giữa dòng đời chen chúc ấy
Tìm một góc hè né tránh cơn mưa

Ôi vẫn căn nhà, góc phố năm xưa
Sao nhịp sống ồn ào, thôi thúc thế
Chỉ cây bàng cố hiên ngang bệ vệ
Cùng cây sấu già rắc hạt đêm đêm

Tôi trở về với qúa khứ dịu êm
Đi lại con đường ngày xưa đến lớp
Biển trường đã không là “Trưng Vương”* nữa
Đâu, đâu rồi bao kỷ niệm, bạn ơi

Thầy, cô tôi, cùng tiếng trống xa xôi
Người còn sống nhớ người đã khuất
Người nhàn nhã nhớ người tất bật
Tất cả chúng tôi nhớ những người đi xa

Trong cơn mưa nhòa thành phố bao la
Tìm bạn cũ mây buồn, mây giăng mắc
Nhớ bản nhạc xưa bạn tôi thường nhắc
“Con chim xanh” một kỷ niệm chân thành

Bao lâu rồi âm hưởng vẫn vây quanh
Trong trầm lặng ngày đi qua trên phố
Hình như mình đã mang nhiều nỗi nhớ
Lần xa nhau cũng vào một ngày mưa?

Em nói chi tôi không hiểu đến giờ
Chỉ nhớ trái tim khi xưa bối rối
Lẫn tiếng mưa êm, bao điều muốn hỏi
Vẫn biết rằng mình đã mãi xa nhau

Em ra đi không hứa hẹn mùa sau
Tuy có lúc tưởng đôi lần còn nhớ
Để trong tôi sóng lòng dâng vô cớ
Thôi nhắc làm gì cho kỷ niệm ngủ êm

Trời cứ mưa, cuộc sống vẫn bình yên
Dẫu đường phố giờ này đông đúc tệ
Xin dừng mưa chỉ một lần thôi nhé
Để trong đời ta được gọi tên nhau.


* Trường Trưng Vương 3A

Thứ Bảy, 28 tháng 9, 2013

Mưa đầu Thu

Đầu Thu mưa giăng
Lay cành, lá đổ
Đi trên đường nhỏ
Heo may sắp về

Thu sao sớm thế
Để ta bất ngờ
Đèn đường bật sáng
Ai đưa, ai chờ?

Bợt tay trong mưa
Lang thang phố vắng
Ngày Thu mỏng trắng
Đêm Thu đen dầy

Gió không đậm đầy
Mưa không buốt lạnh
Giáng Thu mỏng mảnh
Bước chân bần thần

Đi trong Thu ngân
Lòng buồn tái tím
Lẩn thẩn tìm vần
Chắp dòng thơ đắng

Khi em xa vắng
Tình ta bơ vơ
Mây, mưa giăng mắc
Rắc vào dòng thơ

Đường phố thẫn thờ
Lối quen bỗng lạ
Lời yêu bây giờ
Nhòa trong mưa giá.

Thứ Tư, 25 tháng 9, 2013

Thu tình yêu


Không còn đám mây lang thang mùa Hạ
Trời không cao và rộng rãi trải dài
Tháng tám âm qua trong cái lạnh se sai
Ta đang ở giữa mùa Thu nhiều nỗi nhớ

Đã hết hè, bộn bề trang sách mở
Cấp một, cấp hai… rồi năm tháng sinh viên
Cứ mỗi Thu sang gắn kết một lần
Ta đón đợi những niềm vui êm ái

Trời Thu lạnh, tiết Thu không tê tái
Chỉ thấy gai gai, xanh ngắt đến nao lòng
Đi trên đường, nắng rụng bỗng ngóng trông
Thu khẽ nhắc: Đã mùa xây tổ ấm

Đón Thu sang nụ cười ai nồng thắm
Cái nắm tay lúng túng thật nhẹ nhàng
Bầu trời cao, đàn sếu muộn bay ngang
Tung cánh mỏi tìm về phương trời tím

Cuối phố cổ đôi tình nhân bịn rịn
Lá vàng rơi, tim nhịp đập rộn ràng
Hoan hỉ nhà ai lễ chạm ngõ đầu làng
Tấm thiếp tới, đã vào Thu mùa cưới

Xin cảm ơn Thu, ta hằng mong đợi
Đã vì đời luôn gắn bó dài lâu
Cho anh thấy em – đôi ta có nhau
Mùa se lạnh, lắng đọng nhiều nỗi nhớ.

Không nhìn mưa



Hà Nội hôm nay đón Gió mùa Đông bắc, mưa lạnh tràn ngập phố phường, những giọt buồn tung dải bốn phương. Ngọn đèn đường bật sáng, nhòa trong ánh mắt. Dòng xe hối hả đan chen nhau tìm hướng trở về nhà. Có một người lữ khách bước đi trong in lặng, ngược dòng xe: Không nhìn đường, không nhìn mưa...


Qua ô cửa xanh em chợt thấy mưa về
Mưa xối xả thỏa nỗi niềm khao khát
Trong gió cuộn, thoảng thi nghe câu hát
“Trời còn làm mưa…” mưa mãi khôn nguôi

Cánh hoa bay trong heo hắt mưa rơi
Dòng thời gian tuột trơn theo kẽ ngón
Con đường quen lá vàng ai đã dọn
Giờ em về lối cũ vắng người xưa

Lòng dường như đè nặng nỗi ưu tư
Chỉ nhớ thôi, nhớ những ngày quá khứ
Bỗng cần lắm một vòng tay, hơi ấm
Sưởi cho em, mảnh thân đẫm nước mưa

Xuyên nỗi đau miền ký ức tiễn đưa
Mưa xóa hết trọn niềm vui, mong ước
Bao nhói buốt tưởng chừng không quên được
Qua cơn mưa phút chốc “phựt” sạch trơn

Để lại sau ta khoảng trắng cô đơn
Em nhắm mắt, không nhìn mưa đang đến…